Có những điều trong cuộc sống, khi ta có trong tay rồi, lại vô tình lãng quên đi sự quý giá của nó. Như bông hồng tươi đẹp trong vườn, khi mới nhận về, ta nâng niu từng cánh hoa mềm mại, ngắm nghía mãi không chán. Nhưng rồi, cuộc sống bận rộn, những lo toan thường ngày kéo ta đi xa, khiến ta dần quên bẵng việc tưới nước, chăm sóc cho nó. Ngày qua ngày, bông hồng lặng lẽ tàn úa. Cánh hoa dần héo khô, rụng rơi không tiếng động, từng chút từng chút nhạt nhòa đi vẻ đẹp từng khiến ta say mê. Đến khi nhận ra, chỉ còn lại chiếc cành gầy guộc và vài cánh hoa xơ xác. Chúng ta ngỡ ngàng, tiếc nuối vì đã để lỡ mất vẻ đẹp ấy. Trong những khoảnh khắc như thế, ta mới hiểu được rằng, giữ gìn và trân trọng không chỉ là lúc đầu, mà cần bền bỉ từng ngày, từng chút một. Giống như tình cảm, không phải chỉ cần bắt đầu đẹp đẽ là đủ, mà quan trọng là duy trì sự quan tâm, chăm sóc để tình yêu ấy không tàn phai theo thời gian. Bông hồng rồi sẽ tàn, thời gian không ngừng trôi, nhưng tiếc nuối là điều ta hoàn toàn có thể tránh được. Chỉ cần nhớ rằng, đừng bao giờ quên tưới nước cho bông hồng của mình, dù cho cuộc sống có bộn bề đến đâu. Vì một khi đã lãng quên, khi hối tiếc thì chỉ còn là muộn màng.