TÌM KIẾM CHỦ ĐỀ

Gả cho nhà giàu

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi haidong1, 19/7/20.

  1. haidong1

    haidong1
    • 3/6

    Tham gia ngày:
    30/9/19
    Thảo luận:
    3
    Đã được thích:
    5
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    hcm
    Giới tính:
    Top
    Chiếc xe hơi bảy chỗ gặp đang khó khăn khi lăn bánh qua vũng lầy lớn, đây đã là vũng thứ mười bảy rồi, đường đi thật xấu, chẳng trách khi nó đang di chuyển đến một nơi hoang sơ khỉ ho cò gáy. Trên xe chỉ có một tài xế cùng hai người đàn bà, một trong hai người họ gốc ở đây.

    - Sắp tới rồi chị. - Dì tám - Người đàn bà gốc ở đây vừa nhìn đường vừa nói.

    - Xa vậy cũng tốt.

    Đây là một vùng quê hẻo lánh cách xa thành thị gần ngàn cây số, chưa hết khi muốn đến được “nơi đó” phải băng qua chín rừng mười suối đủ biết nó hoang du đến chừng nào.

    Xe dừng lại trước một ngôi nhà.. mà cũng không hẵn là nhà khi mà nó chỉ được lợp tạm bợ bằng lá dừa, thua cả một căn nhà lá.

    - Đây là số tiền 10 triệu để chị thanh toán hết nợ nần, thêm đây 50 triệu để chị trang trải cuộc sống sắp tới. - Dì tám dí vào tay người phụ nữ chủ ngôi nhà này.

    Người phụ nữ này tuổi cũng không lớn lắm nhưng do cuộc sống thiếu thốn khiến bà ta trông rất già và ốm yếu, đây là lần đầu tiên trong đời bà ta cầm số tiền lớn đến thế, bà không thể tin đây là thật đến nổi khóc nức lên.

    - Em cám ơn hai chị đã cho em tiền sống còn giúp thằng con em có công ăn việc làm trên Sì Gòn.

    Con trai người phụ nữ này tên Đất năm nay chỉ mới mười bảy, cũng như mẹ mình cậu ta nhìn rất ốm đói, dân làm nông nên da cũng ngăm, mặt mày cũng không được ưa nhìn do háp, chiều cao cũng vỏn vẹn 1m55.

    Chia tay mẹ, Đất gói ghém hành trang lên xe cùng hai người đàn bà kia tiến về Sài Gòn.

    Sau nhiều giờ đồng hồ liên tục chạy không ngừng cuối cùng xe cũng dừng lại trước một ngôi nhà khá là to nằm ở quận 10. Người đàn bà quay vào thanh toán tiền xe cho tài xế và tiền hoa hồng cho dì tám rồi cùng Đất bước vào nhà.
    Đối với Đất tất cả đều rất lạ lẫm, kiểu.. như cậu vừa sinh ra từ hôm qua vậy.

    Bước vào bên trong nhà thì bên hướng phải đi vào là một bàn ăn dài kèm với nhà bếp, tất cả thành viên trong nhà đang đều có mặt tại đấy.

    - Con ngồi xuống đi. Như con đã biết thì ta tên là Liên, đây là chồng ta Lập, con gái lớn Lan 28 tuổi, con trai út Lâm 11 tuổi, còn kia là con trai thứ Lâu 25 tuổi và từ nay sẽ là chồng của con.

    Đất không tin vào tai mình, chuyện này thật phi lý khi mà cậu là một thằng con trai mà lại đi có chồng.

    - Từ giờ con sẽ gọi chúng ta là ba mẹ, việc nhà bây giờ cũng do con đảm đương, con biết nấu nướng chứ?

    - Dạ.. có - Cậu vẫn chưa hết bàng hoàng.

    - Tốt, mai dậy sớm mẹ sẽ đưa con ra chợ để mọi người biết mặt con.

    Cậu nhìn bà một cặp mắt lo lắng.

    - Con đừng sợ, bây giờ con tự giới thiệu về con cho mọi người hiểu thêm đi.

    - Dạ.. con tên Đất, Nguyễn Văn Đất, con mười bảy tuổi, nhà con có mẹ và một em trai, ba con bỏ đi lâu rồi. Hồi còn ở dưới nhà thì con làm đủ thứ việc để kiếm sống, như mò ốc ngoài mương mang ra chợ đổi gạo, ai kêu đi cắt cỏ trồng cây hay làm gì con cũng đi nhưng lâu lâu có mùa mới đi.

    - Thu nhập cả nhà con mỗi ngày bao nhiêu. - Ông Lập.

    - Dạ.. không có, mẹ con giờ lớn tuổi yếu không đi làm gì được nên ở nhà chăm em, chỉ có con đi mò ốc mỗi ngày đi mò từ năm giờ sáng tới bốn giờ chiều hên hên thì đổi được một lon gạo nấu cơm ăn với nước lã, bữa nào nước lên không có ốc thì được nửa lon nấu cháo.

    Mọi người nhìn nhau khi nghe xong câu chuyện mưu sinh của Đất, ánh mắt mọi người đa nghi cho rằng cậu đang nói dối lấy lòng thương hại.

    - Em của em lớn chưa mà mẹ còn chăm? - Chị Lan.

    - Dạ.. em em 8 tuổi rồi.

    - Vậy cũng lớn rồi.

    - ... em em bị bại não không biết gì hết trơn nên lúc nào cũng cần có người ở bên.

    Cả nhà lặng im.

    - Con đem gì theo khi lên đây? - Bà Liên.

    Hành trang của Đất là một cái bịt ni lông nhỏ trong đó có một bộ quần áo sờn như chính bộ cậu đang mặc, được chắp vá khắp nơi và rách bươm, bên trong bịt còn có một cuộn kim chỉ, một cái bàn chải đánh răng với lông bàn chải đã nhàu nát, một cái khăn tay rách thay cho khăn lau mặt và lau người khi tắm, sau cùng là tiền mặt, một ngàn rưỡi.

    - Đọc chữ dán trên bàn ta nghe? - Ông Lập chỉ vào cái tem bàn.

    - Dạ.. con không biết chữ.

    Vừa xấu, vừa nghèo lại còn dốt, Đất quả là một người khó tìm.

    - Chuyện này thật nhảm nhí. - Lâu đập bàn rồi đứng dậy bỏ đi lên phòng trong sự sợ hãi của Đất.

    Khi Lâu đi rồi bà Liên mới nói..

    - Con có vui khi mẹ con trả hết nợ và có tiền lo cho em con không?

    Đất nhìn bà Liên bằng cặp mắt đã hiểu ra vấn đề. Tính ra, cậu đã bị bán vào nhà này để làm vợ cho một người con trai khi chính cậu cũng là con trai!

    Qua lời giới thiệu của dì tám, được biết gia đình của Đất rất rất khó khăn, chữ nghèo thôi là không đủ để diễn tả hết hoàn cảnh của ba con người trong gia đình này, ba bỏ đi khi đứa em trai ra đời được hai ngày bởi dị dạng cơ thể và không thể tiếp tục sống cuộc sống nghèo nàn này, một mình mẹ cậu gồng gánh nuôi hai đứa con nhỏ bữa đói bữa đói hơn, Đất lớn lên trong sự nghèo đói đến quen thuộc nên cậu chưa bao giờ than thở về cuộc sống mà lúc nào cũng chỉ biết ráng làm nuôi mẹ, nhiều bữa cả nhà ba người phải nhịn đói ba ngày liền, hàng xóm láng giềng cũng đều đã mượn tiền hết nhưng làm gì có tiền trả, đến mảnh đất lợp ngôi nhà lá cũng đâu phải đất của họ, chỉ là dựng tạm vậy ở.

    Đất không thể nào quên khoảnh khắc mẹ mình cầm số tiền mà bà Liên cho xúc động đến khóc ngất, số tiền đó là quá lớn, nếu nói đúng ra thì ba đời của họ cũng không thể nào làm ra được số tiền đó.
    Cậu chấp nhập làm vợ cho một người con trai xa lạ.

    Sau khi được mẹ chồng dẫn đi một vòng nhà chỉ dẫn nhiều điều thì sau cùng là phòng Lâu, anh ở lầu ba. Bà Liên mở cửa dắt Đất vào rồi nói từ giờ con sẽ ngủ tại phòng này. Lâu ngồi bấm máy tính không quan tâm đến những việc đang diễn ra dù rất chướng mắt.

    - Bây giờ mẹ xuống ngủ, con cũng ngủ sớm sáng mai dậy sớm ra chợ với mẹ.

    Bà Liên đóng cửa đi ra bỏ lại Đất đứng trơ trọi không dám nói gì với Lâu, cậu đang rất sợ.. sợ vẻ mặt, ánh nhìn sợ luôn cái hành động đập bàn khi nãy của anh, cậu bị ám ảnh lúc nhỏ bị ba đánh, đánh cả cậu lẫn mẹ cậu.

    - Anh... cho... em... hỏi... - Cậu phải lấy hết can đảm khi đứng như trời trồng ở đó suốt năm phút không nhút nhít.

    *XOẢNG*

    Đất vừa lên tiếng thì Lâu chộp lấy cái ly sành trước mặt chọi thẳng cậu, nhưng may chỉ vài mm là vô mặt rồi, cái ly va thẳng vô tường bể nát. Cậu xanh mặt.

    - Mày là súc vật hả? Vì tiền mà kêu làm gì cũng làm.

    - Dạ... không... phải...

    - Còn sủa không phải! - Anh đứng dậy, tiến lại cậu.

    Lâu cao 1m76 với thân hình cũng khá bự con, nếu đấm cậu một phát chắc sống không nổi.
    Cậu sợ sệt lùi lại, vô tình để những mảnh vỡ của ly sành cắt vào chân chảy máu.

    - Đụ má tao nói cho mày biết, hạng như mày đéo đáng sống đâu con chó.

    Anh nói rồi bỏ vào phòng tắm cũng nằm trong phòng luôn.
    Khi không còn Lâu nữa cậu mới dám thở hỗn hễn ngồi xuống xem hết thương ở chân, không nặng lắm, cậu vội lấy chổi và ki dọn dẹp bãi chiến trường rồi chốn ra khỏi phòng, đêm đó cậu nằm ngoài hành lang trước cửa phòng của anh ngủ.

    Sáng hôm sau cậu dậy rất sớm do quen giấc, lấy bàn chải đánh răng xuống toilet dưới nhà súc miệng với nước, do từ nhỏ đến giờ không có tiền mua kem đánh răng nên cậu không biết đến sự tồn tại của món đồ đó luôn.

    Đợi đến sáu giờ thì bà Liên xuống dắt cậu ra chợ, chợ cũng gần nhà nên chỉ cần đi bộ mất năm phút hơn. Bà dạy cậu cách lựa đồ cũng như dắt tới những chỗ mua quen giới thiệu là con cháu trong nhà từ nay thay bà đi chợ nên đừng chặt chém v.v.. ba trăm ngàn tiền chợ là số tiền mà bà sẽ đưa cậu hằng ngày để đi chợ nấu một bữa ăn ba cử một ngày dành cho sáu người, với số tiền này chắc cậu ăn cả mấy tháng.
    Về nhà bà dạy cậu cách sử dụng nhà bếp, mọi thứ đều rất lạ lẫm đối với cậu, đã vậy còn không biết chữ để ghi chép lại nên buộc cậu phải dùng 100% não bộ để học hiểu mọi thứ.
    Tuy chưa từng nấu đồ ăn nhưng chắc do có khiếu mà bà Liên chỉ cần chỉ qua một lần là có thể nấu nướng ngon lành các món cơ bản như thịt kho, canh, xào.
     
    Dũng Phạm and Thường Nga like this.
  2. Thường Nga

    Thường Nga Thành Viên Đã Xác Thực
    • 8/11

    Tham gia ngày:
    10/3/19
    Thảo luận:
    67
    Đã được thích:
    22
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Hà Nội
    Giới tính:
    Cent
    Tiếp đi ạ
     
Xenforo Comunity/ iHax Community