Nếu một ngày anh lạc bước xa xôi, Rời vòng tay, bỏ lại tình đơn côi, Em sẽ đứng giữa mùa thu lá rụng, Nghe lòng mình tan vỡ tựa mây trôi. Nếu một ngày anh quên đi lời thề, Bỏ lại em trong đêm đen lặng lẽ, Em sẽ ngước lên trời cao vô tận, Đếm sao trời, từng hạt lệ lặng rơi. Nếu một ngày anh quay lưng giá lạnh, Bỏ mặc em với giấc mơ đã tàn, Em sẽ ôm nỗi đau vào cõi nhớ, Khắc vào tim vết thương chẳng lành. Nếu một ngày anh không còn yêu em, Trái tim anh rẽ về lối khác, Em sẽ buông, chẳng níu kéo thêm, Dẫu tình yêu như hạt cát giữa hoang tàn. Nếu một ngày anh thành người xa lạ, Ánh mắt anh chẳng còn chút dịu dàng, Em sẽ gạt lệ, bước qua gian khó, Bởi em biết, tình yêu không thể là ép buộc. Nếu một ngày anh phản bội em, Em sẽ cười, dẫu lòng như biển sóng, Bởi em hiểu, tình yêu là như gió, Đến rồi đi, ai giữ nổi, ai mong.