TÌM KIẾM CHỦ ĐỀ

Thơ Cho Nhau ... Một Thời Gian ?

Thảo luận trong 'Thơ' bắt đầu bởi (◡‿◡✿) « ♌ » (✿◠‿◠), 9/4/25.

  1. (◡‿◡✿) « ♌ » (✿◠‿◠)

    (◡‿◡✿) « ♌ » (✿◠‿◠) Thành Viên Đã Xác Thực
    • 63/68

    Tham gia ngày:
    23/8/17
    Thảo luận:
    425
    Đã được thích:
    422
    Nghề nghiệp:
    Nhân Viên
    Nơi ở:
    Sài Gòn
    Web:
    Giới tính:
    Bot
    Làm gì có chuyện cho nhau một thời gian?
    Khi chỉ ba hôm không nói, tim đã hoang mang tự hỏi:
    “Phải chăng em là người phiền phức nhất đời anh?”
    Ba ngày thôi, câu "anh ngủ chưa?" cũng chẳng còn dám nhắn
    Vì sợ một chữ “seen” không hồi âm sẽ hóa thành muôn mảnh tim em tan.

    Ngày trước, mình từng nhắn nhau suốt đêm không mỏi,
    Giọng cười anh vương mãi tận nơi con chữ ngập tràn.
    Vậy mà giờ…
    Màn hình điện thoại im lìm, chẳng một ánh xanh phản chiếu
    Chỉ còn em — ôm những khoảng trống mà từng là chỗ anh nằm.

    Ba tuần rồi… ta không nói gì thêm.
    Em đã thôi đếm giờ, thôi nhẩm lại từng ngày xa vắng
    Những thói quen như cốc trà mỗi sáng, ánh nhìn chiều muộn
    Dần mờ đi như khói — như nắng cuối mùa – không còn thật.

    Ba tháng...
    Em ngỡ mình vẫn yêu, nhưng hóa ra là nhớ thói quen
    Thứ tình cảm từng cháy bỏng giờ chẳng còn đủ ấm
    Anh – người từng xem em là tất cả, giờ lại trở thành người dưng
    Với một chút thương, một chút quên, và cả một chút không còn quan trọng.

    Làm gì có chuyện cho nhau một thời gian mà không để lại vết thương?
    Thời gian không phải gối ôm dịu dàng trong giấc ngủ
    Mà là lưỡi dao mài nhẵn đi tất cả yêu thương
    Rồi lặng lẽ khứa vào lòng một đường – không sâu, nhưng đau đến tận cùng.

    Người ta hay bảo: "Đợi anh ổn đã rồi mình quay lại."
    Nhưng có ai từng quay lại như cũ bao giờ?
    Chỉ cần ba lần ngủ dậy mà không có tin nhắn,
    Là lòng đã thôi cần nhau như trước nữa rồi.

    Thời gian không níu giữ ai cả –
    Nó chỉ nhắc ta rằng: thứ tình cảm không đủ vững vàng
    Sẽ bị cuốn trôi, như cát mịn bên bờ,
    Như bóng dáng một người đi xa mãi mãi…

    Nên nếu yêu, xin đừng nói câu "cho nhau một thời gian"
    Vì đôi khi…
    Thời gian là cái cớ dịu dàng nhất để rời xa,
    Và là vết sẹo tàn nhẫn nhất chẳng bao giờ liền lại.


    Vậy nên…
    Nếu có một ngày anh đọc được những dòng này,
    Em không mong anh day dứt hay quay về như ngày xưa cũ,
    Chỉ mong trong giây phút nào đó, giữa những hối hả của cuộc đời,
    Anh sẽ nhớ có một người từng đợi anh,
    Từng chờ một tin nhắn với trái tim ngổn ngang nỗi nhớ.

    Em không trách anh…
    Chỉ là, nếu mai này ai đó hỏi:
    "Tại sao mình chia tay?"
    Em sẽ cười – buồn như gió lặng qua vai:
    "Vì tụi mình… đã từng cho nhau một thời gian."

    Và thời gian ấy…
    Nó lấy đi anh.
    Lấy luôn em – của những ngày còn nguyên vẹn thương yêu.
     
    Mr.Ben thích bài này.
Xenforo Comunity/ iHax Community