Biết bao người từng hứa yêu em Nhưng ai đủ kiên trì để đứng lại chờ em ngừng khóc Ai mặc kệ những cô gái xinh tươi, ngọc ngà, gấm vóc Chỉ để về vuốt mái tóc em nâu. Biết bao người hiểu về hai chữ nỗi đau Nhưng ai đủ bao dung để đợi rất lâu cho trái tim em lành lặn Ai chưa từng hứa hẹn Mà lẳng lặng đi đến cuối cuộc đời. Biết bao người gửi đến em dăm bảy lời mời Nhưng ai dành thời gian nấu cho em bát cháo hành những ngày trời trở gió Mang đến nụ cười và những câu hát nhỏ Bảo em rằng “mọi việc cứ để anh lo”. Ai cũng từng nghĩ về tình yêu với vô vàn những thứ hay ho Là quà, là hoa, là cho nhau những kỷ niệm ngọt ngào theo năm tháng Là những câu nói yêu thương, là những cuộc dạo chơi lãng mạn Nhưng ai hiểu về sự hữu hạn của tuổi xuân em. Ai là người chăm con thơ để em không phải thức đêm Là người bảo những câu cằn nhằn kia là để thêm vui nhà vui cửa Là người vững vàng kề vai để lúc yếu mềm em tựa Là người lựa lời bênh vợ giữa muôn cảnh làm dâu. Ai là người dù đi bất cứ nơi đâu Cũng nhớ về nơi có một bé con bắt đầu cất tiếng khóc chào đời trong nỗi đau của vợ Ai là người đạp đất đội trời nhưng luôn lo sợ Người phụ nữ đời mình bị tổn thương. Trong vô vàn người khiến em vấn vương Hãy chọn lấy một người yêu em từ những điều bình thường nhất Một người không nói ra những lời đường mật Mà trong đắng cay vẫn thương em rất đỗi ngọt ngào.