CẦU TRE LỠ NHỊP Nào đâu gỗ đá vô tri Mà không hiểu được chia ly là buồn Rồi đây những độ canh trường Muôn vàn kỷ niệm vấn vương não nề... Hết rồi ngày tháng lê thê Lời thương, tiếng nhớ gởi về cho ai Chẳng còn duỗi cánh hồn bay Tìm thương chốn ấy đêm nay trọn tình… Từ đây lặng lẽ riêng mình Đàn cò réo rắt, bóng hình đong đưa Niềm thu vọng nhớ ngày xưa Để sầu man mác vật vờ mà thôi Cầu tre nhịp đã lỡ rồi Bờ sông hai bến, dòng trôi tít ngàn Con đò sóng đẩy lật ngang Từ từ chìm xuống giữa màn âm u Năm kia tao ngộ đầu thu Cõi lòng dào dạt, vi vu gió vờn Giờ nặng trĩu, cả đôi chân Cũng đầu thu nữa nhưng tàn xót xa… Ta về gói mảnh hồn hoa Một thời nào đó để mà thủy chung Còn duyên thuyền mộng trên dòng Tan thành mây khói, nỗi lòng buồn tênh Trả ai năm tháng bồng bềnh Cùng nhau chắp cánh thang thênh lưng trời Tình yêu giờ đã vỡ rồi Phôi phai người nhé! Một thời gió trăng. 3/7/2017Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
TIẾNG ĐÀN CỦA TÔI Em viết bài thơ gửi tặng ai Vô tình tôi đọc khiến tôi say Lan man vương vấn từng câu chữ Để dạ bâng khuâng, cảm xúc hoài... Ôi! Vần thơ đẹp, nét thơ trăng Vén khéo tâm tư chục mấy hàng Chan chứa nỗi niềm thu quạnh vắng Hồn bên gối mộng ước mơ xanh Chập chờn trong ảo dáng hình thương Nửa thật, nửa hư, loáng thoáng vờn Ngây ngất tận cùng trao nụ thắm Dạt dào, đắm đuối, lịm từng cơn "Hai mảnh cong cong" khép giữa trời Một thời chạnh khuyết, nỗi chơi vơi Giờ đây thôi hết sầu mong đợi Lai láng tràn loang ảnh tuyệt vời Nhưng rồi lặng lẽ cánh thời gian Lóng lánh trên cao ngả bóng chìm Chầm chậm vầng hồng xa ló dạng Từ từ nắng ấm phả màn đêm… Ơi người thi nữ! Giấc mơ đan Một góc đời tôi tợ giống nàng Cũng lúc nghe lòng như giá lạnh Tìm vơi khuây khoả nhạc cung đàn Nhưng đàn tôi khảy mấy ai nghe Khi bóng hoàng hôn phủ lối về Giữa bốn lặng tờ muôn tiếng dế Âm vang não nuột kéo lê thê... 29/7/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
TRẢ TIM Em hãy đóng đi, đóng chặt vào Cửa lòng thiếu phụ lắm sầu đau Để từ nay mãi giăng mờ kín Gió thổi không còn lọt thấm sâu... Và cũng cho tôi dịp tạ từ Một thời đăng đẳng nỗi bâng khuâng Luyến lưu, nhung nhớ về xa vợi Nhỏ giọt tơ lòng thuở mộng trăng Tình của ngày xưa níu chặt tôi Từ thời tiếng ái ủ trong nôi Trôi theo ngày tháng dần vươn lớn Cuốn thắt, ghịt đeo suốt chuỗi đời Tôi đã tìm em trong mộng mị Vì nơi dương thế chẳng đường đi Trời xa cách trở, xiềng gông buộc Một áng thơ tình dạ khắc ghi... Rồi bỗng gặp nhau buổi xế tà Hồn Ai tan tác bởi mưa sa Gió thương hình cũ, lay trăng nhạt Mong trải chút làn ủ ấm pha Thế mà chốn ấy niềm hoang tạnh Khúc nhạc trăng lòng của thuở xưa Lạc lõng trôi vào nơi ảm đạm Mây mờ vần vũ mãi thoi đưa Em đóng lại rồi với lặng yên Nơi đây tôi cũng phải đành im Gói tình dĩ vãng giờ chôn lấp Nghẹn trả năm nào một trái tim. 30/7/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
TÔI BIẾT RỒI ĐÂY SẼ MẤT EM Tôi biết rồi đây sẽ mất em Đường me lá đổ ánh chao nghiêng Kẻ về bên trái, người qua phải Chấm dứt từ nay tiếng gọi mình, Tôi biết rồi đây sẽ mất em Sương lam che kín bóng bên thềm Võ vàng, héo hắt hay tơi tả Cũng chỉ là thu tận trái tim Tôi biết rồi đây sẽ mất em Tơ hồng chỉ mối kết xe duyên Bao năm nắn nót, nâng niu mãi Giờ ngán ngẩm thay sợi xích xiềng Tôi biết rồi đây sẽ mất em Nửa vầng chạnh khuyết thả màn đêm Gợi thêm non nỉ từ xa vọng Choáng ngợp tràn loang cả nỗi niềm Tôi biết rồi đây sẽ mất em Dòng sông cuồn cuộn, lắc lư thuyền Dưới bầu u ám treo mây xám Tay mỏi, chèo lơi, lạc nẻo tìm Tôi biết rồi đây sẽ mất em Những chiều quạnh vắng dưới vành hiên Nhìn sân lác đác vàng rơi rụng Biết khóc hay cười hoặc lặng yên... Lắng nghe sâu thẳm hình lưu luyến Lởn vởn chập chờn mũi đạn xuyên Khiến quả hồn tình đang nhịp đập Đớn đau âm ỉ khiến hoài rên... 19/9/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
MẤT EM RỒI TÔI SỐNG VỚI AI ĐÂY Mất em rồi tôi sống với ai đây Khi ngày tháng mang đầy đau với nhớ Chiều lại chiều bên bờ con nước chảy Một cõi lòng tê tái, nghẹn chơ vơ... Đêm cô tịch, thẫn thờ đưa bóng tối Da diết sầu, nhức nhói cuộc ly tan Từng từng chập loang tràn muôn dấu hỏi Tại vì sao tình hỡi! Vỡ vầng trăng? Để tất cả ngập tràn muôn lưu luyến Chuỗi thời gian cuốn quyện bóng tình yêu Thành xác vụn lều bều trên sóng biển Chầm chậm dần tan biến dưới mây treo Còn đâu nữa thật nhiều thương với tưởng Buổi đông về, gió chuyển hướng từ xa Vô tình đẩy la đà bao tuyết trắng Ngang mảnh vườn rụng xuống phủ dầy hoa Làm đoá thắm ngân nga niềm giá lạnh Thêm rã rời hứng nặng mảng phù du Dài mệt mỏi, lắc lư sà rũ cánh Sắc hương đà hụt hẫng lại âm u Còn đâu nữa cho dù ngày mấy lượt Bận bịu gì để đó, cứ làm thơ Ru mộng ái say mơ chìm giấc điệp Cung nguyệt lầu êm ả lảy dây tơ... Giờ lặng lẽ đào mồ chôn dĩ vãng Nẻo mịt mùng loáng thoáng ngọn heo may Âm vang buồn kéo dài vào thăm thẳm Mất em rồi tôi sống với ai đây... 22/9/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)