NHẬN LẠI ĐI EM Trả lại em đây hết một lần Những gì đã gửi tặng cho tôi Để mai mốt tới, rồi năm tháng Thật chẳng còn chi với một người! Nầy bao thương nhớ nằm trong giấy Theo cánh thời gian chữ viết nhòa Một xấp cũ mèm pha trộn mới Từng làm bụng đói trở thành no Kia là bắp nấu khói bay hơi Lủng lẳng đong đưa cả một chùm Lững thững qua đường môi chúm chím Nhẹ nhàng lột vỏ, ấm con tim Còn đó công viên dưới bóng chiều Ráng tà rải nhẹ, gió hiu hiu Xung quanh bốn phía mà không thấy Chỉ thấy mình em với cánh diều Thêm vài rạp hát chiếu phim hay Màn ảnh, âm thanh, cảnh trí nầy Trước mặt mà như xa diệu vợi Chỉ nghe hơi ấm một bàn tay Cuối cùng anh trả lại cho em Tất cả nụ hôn thắm thiết tình Ngây ngất, ngọt ngào hơn vạn mật Cả đời có lẽ vẫn hoài in... Nhận lại đi em, trọn một lần Để không còn nữa những bâng khuâng Con đường phía trước dài hun hút Nghĩa lý gì đâu chút nắng tàn. 23/9/2017Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
ANH TRẢ MÀ SAO EM CHẲNG LẤY Anh trả mà sao em chẳng lấy Lại nghiêng đầu cúi nhẹ khăn tay Lau dòng châu lệ đang tầm tã Ướt đẫm bờ mi những giọt dài... Anh trả mà sao em chẳng lấy Để rồi ngày tháng ở bên kia Héo hon, da diết mang buồn nhớ Ánh mắt thu mờ gửi lối đi Anh trả mà sao em chẳng lấy Sớm hôm thui thủi bóng cô đơn Ôm sầu khắc khoải vào trong dạ Siết chặt ngàn đau tím mảnh hồn Anh trả mà sao em chẳng lấy Mặc cho vàng võ với xanh xao Phấn son trâm lược nằm nơi đó Nhện bám tơ giăng tự lúc nào Anh trả mà sao em chẳng lấy Lại từng đêm thả vọng sang kinh Lời ca não nuột từ sâu thẳm Tím ruột, bầm gan vỡ mộng tình Anh trả mà sao em chẳng lấy Nhận mang vĩnh viễn ở con tim Vết hằn rạn nứt không lành được Để mãi đời em sóng vỗ thuyền… Khiến cho một kẻ suốt thời gian Lặng lẽ trầm ngâm dưới nắng tàn Nầy mắt, nầy môi, nầy kỷ niệm Cứ hoài ẩn hiện xé tâm can. 24/9/2017Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)
CHẠNH LÒNG TÌNH TRONG NẤM MỘ Bên một góc nghĩa trang đìu hiu vắng Nấm mộ buồn trăng trắng nỗi ly tan Chưa được lần trọn vẹn giấc mơ xanh Phải lặng lẽ ôm đàn vào đất lạnh... Bóng thời gian trôi dài theo năm tháng Tựa hãy còn lởn vởn trước mênh mông Ảnh con đò neo đậu sát bờ sông Mà lữ khách vẫn không hề ghé lại Để lưu luyến ngậm ngùi thao thức mãi Hằng đêm đêm nghe gió thổi đung đưa Từ ngôn từ lạc lõng nắn thành thơ Điệu êm ả, mong chờ sương lộng ánh Dẫu cố đợi với tấc lòng vương vấn Nhưng vầng trăng cứ lẩn khuất nơi nào Để mộng tình kẻ ấp ủ từ lâu Đành giữ kín, nghẹn ngào chìm hận tủi Ai có hiểu từng canh thâu thui thủi Đôi ánh sầu nhẹ gửi đến vườn hoa Từ sâu giữa trái, nhịp đập ngân nga Chuỗi điệp khúc bài ca thương nhớ hỡi! Vậy mà tay chẳng thể nào đặt tới Chỉ âm thầm rười rượi, nỗi mênh mang Cho con tim trĩu nặng cả ngàn cân Niềm da diết, ngập tràn đau héo hắt... Chiều hôm nay dưới khung trời nhàn nhạt Có một người chạnh nhớ thuở ngày xưa Đôi mắt buồn vời vợi hướng về xa Rồi bất chợt ngoảnh qua nhìn nấm mộ Như phảng phất đâu đây lời than thở: Tôi yêu em là chỉ khổ cho tôi Bởi lung linh lờ lững tận đỉnh trời Ngọn gió thấp muôn đời sao có thể... Ba mươi năm trải bao lần dâu bể Bước thẫn thờ ánh lệ bỗng rưng rưng... 21/1/2016 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) nhatlang.com
GIẤC MỘNG ĐỂ BUỒN Trời đêm nay trăng soi vằng vặc Hãy cùng ta dạo mát đi nàng Để nghe gió thổi nhẹ nhàng Du dương réo rắt mộng vàng ái ân Cho giây phút mơ màng yêu dấu Quên nỗi niềm đau đáu sầu thương Chỉ còn tràn ngập làn hương Phả loang lai láng, canh trường ngất ngây… Chàng ơi hỡi! Thiếp đây chàng ạ Tiếng lòng em chàng có hiểu chăng Mỏi mòn hướng vọng xa xăm Bao năm ngóng đợi võ vàng tái tê? Giờ thuyền mộng đã về bến đợi Bù chuỗi ngày khắc khoải nhớ nhung Thì nay lầu mộng mê cung Thiếp chàng vào đó ta cùng cạn say… Đây êm ả bờ vai của ngọc Ta choàng tay vuốt dọc mịn màng Từ trong trỗi khúc cung đàn Nỉ non réo rắt, lâng lâng dạ hồn… Thiếp dựa sát! Hãy ôm chặt thiếp Hãy dạt dào thổi tiếp lên em Cho nghìn nhịp đập con tim Trào dâng xúc cảm êm đềm thiết tha Gấu! Gấu! Gấu…thì ra là mộng Cũng vẫn này lẻ bóng mình ta Vấn vương một ánh trăng ngà Canh thâu lạc giấc để mà buồn thôi. 18/11/2017Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) nhatlang.com
ĐIỆP KHÚC HOÀNG HÔN Thơ màu tim tím tợ hoàng hôn Bút mực pha sương viết chữ hồn Như khói lam chiều trôi lãng đãng Gợi lòng lữ khách muốn dừng chân, Để ngắm hoàng hôn buổi xế này Nhìn kia kết tụ phiến cành cây Long lanh nhấp nháy theo làn gió Giữa cõi lặng tờ chẳng thấy ai Hoàng hôn! Rất thật sắc hoàng hôn Chỉ có chân mây ngọn thổi vờn Thoang thoảng từ xa đưa vọng lại Êm đềm, dìu dặt trỗi từng cơn Dưới nắng hoàng hôn chạnh cõi lòng Ngậm ngùi nhung nhớ dáng hừng đông Vầng dương ló dạng muôn hoa nở Một góc không gian ửng ánh hồng Bao hè toả rực lửa tin yêu Vạt nắng dần tan sụp tối chiều Thao thức hoàng hôn, niềm vọng tưởng Hòa theo điệp khúc nỉ non kêu Những lúc hoàng hôn ôm tủi nghẹn Thương đành xa cách biết làm sao Vấn vương, lưu luyến đầy tâm khảm Lặng lẽ đìu hiu ánh lệ trào Tất cả! Thời gian đã xoá mờ Hoa vàng trước ngõ trải dây tơ Hay vòng ngang trái đau tình mộng Dưới bóng hoàng hôn nỗi thẫn thờ... Lữ khách ngậm ngùi tiếp bước chân Ngẩng đầu nhìn lại cánh phù vân Bâng khuâng da diết bầu tâm sự Tuổi mộng! Hoàng hôn! Chỉ một lần. 19/11/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) nhatlang.com