Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (16) Ngẩn Ngơ Nhìn áng mây trôi dạ thẫn thờ Trăng sầu chênh chếch bóng bơ vơ Tương tư trổi phím TÌNH LANG VỌNG Vương vấn canh trường dệt bến thơ Lặng lẽ buâng khuâng giăng lối mộng Âm thầm khát vọng giữa trời mơ Tình buồn trĩu giọt nghe tan vỡ Nửa mảnh hồn côi ngơ ngẩn ngơ...... T.M Khiến Lòng Anh Xúc cảm dạt dào quyện trái tim Lâng lâng nỗi nhớ mỗi từng đêm Có hay? có hiểu? TÌNH NƯƠNG HỠI Đăng đẳng thời gian mãi kiếm tìm Phải em hồn ái của nghìn xưa? Hoá kiếp dương trần trải mộng thơ Duyên dáng, ngọt ngào hay…méc cỡ Khiến lòng anh thích…khiến anh mơ!... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (17) Kết Mảnh Tơ Vàng Mơ màng khoảnh khắc lạc yêu đương Gió thoảng vi vu giấc mộng thường Róc rách ngân vang ghềnh thác đổ Đào hoa dạ thảo ngạt ngào hương Qua rồi oán khổ lệ sầu thương Khắc khoải bao đêm luống đoạn trường Vòng tay sưởi ấm tình Lang hỡi Kết mảnh tơ vàng thoả vấn vương.... T.M Tiếng Đàn Réo Rắt Tiếng đàn réo rắt điệp yêu đương Ru nhẹ hồn anh giấc mộng thường Ảm đạm thu chiều muôn lá đổ Giờ đây êm ả dưới làn hương Nàng phương trời ấy cảnh tha phương Có lạnh chiều đông? có nhuốm buồn? Hãy kể đi em! Tình Nương hỡi! Cho lòng vơi nhẹ nỗi sầu thương… NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (18) TÌNH NƯƠNG ĐOẢN KHÚC Đêm sương lạnh hồn ta băng giá Khúc bi ai để dạ đượm sầu Tình Lang ơi hỡi nơi đâu Đường xưa quạnh bóng canh thâu mỏi mòn Vì tiền kiếp nợ còn chưa trả Nặng ái tình đôi ngả vấn vương Hai ta cách trở dặm trường Tiếng tiêu réo rắt bi thương ngập lòng Nay tao ngộ nhan hồng tri kỷ Thiếp yêu chàng mộng mị thường sang Vườn thơ hoạ dưới trăng vàng Tình chàng ý thiếp nồng nàn thiết tha Duyên nghịch cảnh trời đà định thế Lạc lối tình nhỏ lệ đắng cay Tơ tan gương vỡ mộng phai Lòng chàng sâu cạn mấy ai mà lường Chàng phụ thiếp đoạn trường đau khổ Ứa giọt sầu mỗi độ Thu qua Bao niên mắt vẫn nhạt nhoà Tình xưa trổi dậy vỡ oà tim côi........... T.M TÌNH LANG THỔN THỨC Vì vọng tộc quay về cõi thế Khiến cho nàng nhỏ lệ nhớ thương Tình Nương ơi hỡi Tình Nương! Có nghe da diết nỗi buồn trong ta? Cõi hồng trần ngàn xa diệu vợi Canh cánh lòng, nhức nhói người đi Tắt rồi dãy ánh trăng thề Để đường mù mịt, lê thê nỗi niềm Còn đâu nữa dưới thềm trăng mộng Lửa yêu đương gợn sóng con tim Dạt dào, ngây ngất, lim dim Hồng đào cạn chén ta tìm về nhau Còn đâu nữa ngọt ngào êm ả Dưới mưa phùn tầm tã mấy hôm Sợ em cóng lạnh chặt ôm Còn em cũng sợ…cuốn tròn sát anh… Nay hiện kiếp long lanh ảo ảnh Ánh sao vàng lấp lánh trời tây Phải hồn em đã lên đây? Cùng nhau tái ngộ chuỗi ngày không tên…….. NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (19) Thơ họa vui TỎ TÌNH CÙNG CHÀNG Chàng ơi chớ vội đi đâu Ngồi đây em nói vài câu xem nào Cái duyên cái nợ trời trao Tánh em nũng nịu biết sao bây giờ… Chàng buồn chàng cứ mần thơ Cùng em giải toả vu vơ muộn phiền Trút bầu tâm sự triền miên Em đây với đó nợ duyên trải tầng… Buồn cho số kiếp dã tràng Bỏ công xe cát cũng hoàn chơi vơi Người ta có bạn có đôi Còn em thui thủi lẻ loi giấc nồng Tuy rằng đã lớn chồng ngồng Nhưng chưa thuyền bến, lại phòng trống không Tối ngày cứ thả lông nhông Hết lê đôi mách đến tòng chuyện quan Lang thang hết phố đến làng Làm việc chàng ràng chẳng có ai thương Em thời cũng muốn vấn vương Chàng cứ khiêm nhường khổ lắm chàng ơi Em giờ quạnh quẽ đơn côi Sớm qua cái tuổi rong chơi thuở nào Chàng thương chàng hãy ngọt ngào Để em ru ngủ thì thào đêm Đông...... T.M Nương Ơi Nương ơi! Sao nỡ chọc anh Để cho anh phải…long lanh đây nè! Yêu em nhiều lắm đó mà Nhưng vì…méc cỡ nên là lặng im Đợi đêm trăng tỏa xuống thềm Anh đây sẽ nói với em thật lòng Rồi ta kết nghĩa vợ chồng Bằng hồn thơ thắm giữa dòng sông thương Đêm đêm quyện bóng trên đường Lắng nghe gió thổi, nhìn sương nhỏ dài Bàn tay anh nắm bàn tay Đưa môi nhè nhẹ…tặng ai nồng nàn Tiếp hôn, hôn nữa ngập tràn Dìu em vào mộng mơ màng lâng lâng Rồi thêm kề sát thật gần Cắn tai chút chút…tặng nàng đê mê… Thật nhiều…nhiều lắm Nương ơi! Mong em hiểu rõ, chớ rơi lệ lòng Trước sau anh vẫn…là chồng Trọn đời hai đứa bềnh bồng trăng thơ…. Giờ đây Nương hỡi Nương à Em qua “ông Sáu” mua ba lít về Nhà sau có sẵn con gà Tối nay hai đứa đậm đà…cụng ly!... NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (20) Nương Ơi Nương ơi! Sao nỡ chọc anh Để cho anh phải…long lanh đây nè! Yêu em nhiều lắm đó mà Nhưng vì…méc cỡ nên là lặng im Đợi đêm trăng tỏa xuống thềm Anh đây sẽ nói với em thật lòng Rồi ta kết nghĩa vợ chồng Bằng hồn thơ thắm giữa dòng sông thương Đêm đêm quyện bóng trên đường Lắng nghe gió thổi, nhìn sương nhỏ dài Bàn tay anh nắm bàn tay Đưa môi nhè nhẹ…tặng ai nồng nàn Tiếp hôn, hôn nữa ngập tràn Dìu em vào mộng mơ màng lâng lâng Rồi thêm kề sát thật gần Cắn tai chút chút…tặng nàng đê mê… Thật nhiều…nhiều lắm Nương ơi! Mong em hiểu rõ, chớ rơi lệ lòng Trước sau anh vẫn…là chồng Trọn đời hai đứa bềnh bồng trăng thơ…. Giờ đây Nương hỡi Nương à Em qua “ông Sáu” mua ba lít về Nhà sau có sẵn con gà Tối nay hai đứa đậm đà…cụng ly!... NTS Ngây Ngất Khát vọng bao lần nhớ với thương Tương tư rải mộng giữa đêm trường Nụ hôn tình tự anh trao gởi Thoang thoảng hương nồng vương vấn vương Hạt nắng nhởn nhơ vờn nét cong Kiêu sa dáng ngọc ửng môi hồng Lâng lâng quyến rũ làn hương tóc Gió quyện bồng đào trải suối trong Vũ bão quay cuồng nửa tỉnh say Men nồng tình ái lả lơi vây Mắt môi say đắm yêu ngây dại Nhật Nguyệt giao tình ngây ngất ngây..... T.M