CHỈ MỘT LẦN Da diết từng cơn trỗi điệp sầu Tím bầm gan ruột trộn ngàn đau Thênh thang bốn cõi trùng mây xám Đổ ập về đây ngập cả bầu, Phủ tối mịt mùng nẻo lối đi Ngỡ ngàng chới với lịm bờ mi Thuở nào rực rỡ hình trăng mộng Đối diện giờ đây nát ảnh thề Anh có vợ rồi sao giấu em Để dài canh cánh ở con tim Hương lòng ấp ủ nhiều mong đợi Bến nước nên thơ đậu chiếc thuyền Ước nguyện mai này đôi chúng ta Dựng căn lầu ái giữa vườn hoa Chẳng lo giá lạnh, không buồn tẻ Chỉ có yên vui với đậm đà Sớm được chào đời những bé xinh Gái thời giống mẹ mạnh niềm tin Trai như cha nó đầy nhân nghĩa Mái ấm yêu thương vẹn chữ tình... Vậy mà ôi hỡi! Bừng tia chớp Sửng sốt để rồi nghẹn đắng cay Khúc nhạc cung đàn, tranh nở đoá Chỉ là ảo ảnh giữa vầng mây Em sẽ âm thầm gửi lại anh Chuỗi ngày hướng vọng, nỗi bâng khuâng Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu mật Dưới bóng thời gian chỉ một lần. 13/10/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN (Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
DAY DỨT (2) Lặng lẽ thời gian thấm thoắt nhanh Vầng trăng nửa khuyết tự bao lần Đêm đêm gió rít như than thở Kẻ ở người đi, cảnh dở dang... Anh đến làm chi để nhớ thương Nụ hôn trao tặng giữa đêm trường Khiến em nhớ mãi, hồn đau đáu Xa vắng anh rồi, lệ với sương Tháng năm vời vợi dõi trông hoài Thăm thẳm mịt mờ cuối nẻo mây Trên má dấu yêu còn đọng mãi Để lòng lưu luyến bóng hình ai Sao chẳng tìm em vậy hỡi anh Một lần rồi lẩn khuất vầng xanh Cho tim buồn bã, mang vương vấn Khắc khoải, âu sầu, giọt nhỏ canh?... Thuở ấy em ơi! Nghịch cảnh đời Khiến tình hé nhụy chợt chơi vơi Niềm thương, nỗi nhớ em ôm ấp Lặn lội tìm anh để tỏ lời… Đôi mình héo hắt, nén hờn đau Anh trở về quê, để lại sầu Lận đận, thăng trầm trên biển sóng Tan dần, phai nhạt, mất tình sâu Hà ơi! Năm tháng dưới hoàng hôn Day dứt lòng anh ghịt níu hồn Sao nỡ đoạn đành không trở lại Trọn đời vĩnh biệt cánh hoa thơm. 01/11/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
VỠ MỘT CUNG ĐÀN Ngoài kia em khép cổng vào Thôi sầu ánh nhạt, thôi bao đợi chờ Sẽ không còn nữa bên bờ Canh thâu giá lạnh, ngẩn ngơ ánh vàng… Trong này tôi cũng hốt ngàn Sợi thương, sợi nhớ, đốt tan dưới trời Để quên dĩ vãng một thời Dòng sông, bến nước đầy vơi nỗi niềm Từ nay rỉ rả con tim Trào dâng điệp khúc êm đềm vấn vương Hoá thành chuỗi hạt hàn sương Nhành lau, ngọn cỏ rụng buông giọt dài Chẳng còn rung cảm tràn đầy Dịu dàng nắm lấy bàn tay mộng tình Éo le, trắc trở duyên mình Cùng nhau an ủi, ảnh hình không xa Giờ đây khuất ánh trăng ngà Em về làm vợ người ta mất rồi Bỏ kia lờ lững khung trời Vầng trăng chạnh khuyết, ngậm ngùi gió đưa... Trầm ngâm thả gót dương tà Bâng khuâng, nhung nhớ, ngân nga câu thề Từng khoảnh khắc nỗi tái tê Tận sâu thăm thẳm, kéo lê dạ buồn Bóng chiều cuốn lấy hồi chuông Âm vang đồng vọng tơ vương lỡ làng Luyến lưu trỗi nhịp cung đàn Mênh mang kỷ niệm, võ vàng hồn thương. 10/11/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN (Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
NGẬM NGÙI BÊN ÁNH LỤN Vội vã về sau hồi chiến trận Để kịp nhìn ánh lặn chờ tan Ngậm ngùi đưa tiễn hồn trăng Rụng rơi biền biệt khuất dần xa xăm... Em yêu ơi! Muôn phần thống thiết Nỗi đau thương da diết lòng anh Cạnh bên thoi thóp lụn tàn Tim tình tan nát ngập tràn khổ đau Sao chẳng cháy người vào khói lửa Lại tìm nơi ngóng cửa u hoài Đang tay ngắt đoá hoa lài Làm cho vườn thắm từ nay lạnh lùng Sông biển rộng chập chùng sóng vỗ Thuyền ngược xuôi nhấp nhố trời mây Khung xanh vạn cánh xa bay Vẫn còn lững thững mà đây nát bờ Cho suối vắng thẫn thờ lữ khách Bên vách buồn tí tách mưa tuôn Héo hon ảm đạm trên đường Đêm nhìn mây xám uống sương canh tàn… Em héo gầy võ vàng thân xác Anh tái tê héo hắt tâm can Hết rồi mơ mộng chứa chan Cõi say lồng lộng ánh vàng thang thênh Còn đâu nữa trăng lên đỉnh núi Ấm bên nhau những tối cùng xem Và nghe nhịp đập con tim Ngân nga xúc cảm bên thềm mộng mơ Còn đâu nữa lững lờ sông chảy Thuyền duyên ta mê mải trên dòng Đong đưa thổn thức tiếng lòng Niềm yêu lai láng mênh mông ngút ngàn Giờ đây chỉ có đôi hàng Uyên ương nhỏ giọt, muôn vàn xót xa! 25/11/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN (Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
DAY DỨT MẢNH TÌNH XƯA Kể từ hôm nói chia tay Nàng đi, đi mãi không ngày ghé tôi Ánh vàng giờ đã mờ trôi Đò đưa mấy thuở thôi rồi khuất xa, Trăng non sớm vội bóng tà Đường đi mấy đoạn để mà luyến lưu Em ngày tháng có sầu ưu Có vương vấn nhớ, có thu trải buồn Thời gian lặng lẽ mây sương Bến xưa, năm cũ, tình trường bể dâu Phôi phai, nhạt loãng từ lâu Hay còn đọng mãi tận sâu mảnh hồn? Chợ tan lặn bóng hoàng hôn Anh ngồi đợi quán, em chân về nhà Nỗi thắm thiết, kem đậm đà Cuốn hồn tình ái mặn mà cùng ai Đêm nào nắm chặt bàn tay Cùng nhau qua lộ, đường dài bóng say Lâng lâng đôi cánh hồn bay Gió mây kỷ niệm, những ngày không tên… Mười năm em vẫn mình ên Tình cờ gặp lại mông mênh nỗi niềm Vì sao giờ vẫn chặt tim Vì sao chẳng chịu thuyền duyên cuộc đời?... Anh ơi! Em cũng muốn nơi Mong tìm giống được "Người thời năm xưa" Nhưng tìm chưa gặp bao giờ Nên đành ôm ấp trăng thơ một mình. Trời ơi! Day dứt sự tình Vì tôi em phải lênh đênh một chèo. 25/9/2017 Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng) NHẤT LANG THƯ QUÁN (Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)