TÌM KIẾM CHỦ ĐỀ

Thơ Thơ Thao Thức - Nguyễn Thành Sáng

Thảo luận trong 'Thơ' bắt đầu bởi Nguyễn Thành Sáng, 2/2/18.

  1. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Thành Viên Đã Xác Thực
    • 28/34

    Tham gia ngày:
    2/2/18
    Thảo luận:
    608
    Đã được thích:
    74
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Cần Thơ- Việt Nam
    Giới tính:
    Bisexual
    [​IMG]


    Có Phải Ông…?

    Nầy ông hỡi! Nay bao nhiêu tuổi
    Có vợ con, cháu nội hay chưa
    Mà sao ông mãi làm thơ
    Thơ trăng, thơ gió… thơ chờ đợi ai?

    Ông thả khối men say vào mộng
    Phả khung trời lồng lộng thênh thang
    Để cây cỏ lá ngỡ ngàng
    Hàng hoa dào dạt mơ màng vấn vương

    Ông gieo ngập nỗi buồn khôn tả
    Gợi ái tình nhưng có gì đâu
    Khiến cho lặng lẽ canh thâu
    Cô đơn giá buốt ánh sầu nhẹ rơi

    Ông gửi lại tim người những thứ
    Nào bâng khuâng nhung nhớ âm thầm
    Tấc lòng hướng vọng xa xăm
    Lan man nghĩ ngợi muôn phần chông chênh

    Từ diệu vợi ảnh hình quen thuộc
    Nhẹ loang vào ký ức hồn mơ
    Làm cho giây phút thẫn thờ
    Niềm thu lảo đảo, vật vờ ngả nghiêng

    Ông vẽ cảnh con thuyền giữa sóng
    Lại vẽ thêm hai bóng tình yêu
    Bị nhồi, bị lắc liêu xiêu
    Trên thêm mây xám phủ chiều tối đen…

    Có phải ông muốn đem tâm sự
    Của một trời thương nhớ năm xưa
    Trút vào tất cả vần thơ
    Dưới hoàng hôn đổ để mà phôi phai?!...

    11/2/2018
    Nguyễn Thành Sáng
     
    Chỉnh sửa cuối: 11/2/18
  2. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Thành Viên Đã Xác Thực
    • 28/34

    Tham gia ngày:
    2/2/18
    Thảo luận:
    608
    Đã được thích:
    74
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Cần Thơ- Việt Nam
    Giới tính:
    Bisexual
    [​IMG]

    NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (38)


    Lời của ngài nghe qua thấm dạ
    Như gió trời thổi rã mây mờ
    Ghịt hồn kẻ lụy chơ vơ
    Trở về ý sống bên bờ thênh thang

    Nhưng ngài ơi! Trở trăn còn đó
    Nỗi u hoài mãi bó con tim
    Tộc xưa giờ biết đâu tìm
    Cánh chim mất tổ, nỗi niềm lệ sa!...

    Ba ngàn năm đã ra tiền sử
    Cuộc tồn, vong ở chữ ý trời
    Kinh, rạch đơn lẻ chơi vơi
    Thời gian phủ lấp thế thôi! Lẽ thường

    Chiếc đũa nhỏ phải nương cả bó
    Nếu một mình để đó mà nhìn
    Chỉ cần bẻ nhẹ thình lình
    Tức thì phải gãy, bởi mình lẻ loi!

    Cuộc sinh tồn trong thời vận Quốc
    Ví biển trùng, sóng lốc ngàn đưa
    Cá lớn thì được làm vua
    Cá con đơn độc để lùa mồi xơi

    Tộc nhỏ bé của ngươi số phận
    Như Ci Ra*, U Bẩn*, Ga Quay*
    Mic Ma*, Vi Tim*, Kho Tay*…
    Không còn tồn tại bởi đây thế thời!

    Đến Hồng Bàng khắp nơi gom chí
    Chuyển thời gian Xích Quỷ qua đi
    Văn Lang thống nhất trị vì
    Rồi đời Âu Lạc, trăng thề sáng soi

    Cuộc thịnh suy khắp nơi luân chuyển
    Thục, Triệu, Trưng sóng biển rền vang
    Lý, Ngô, Đinh, Lê trở trăn
    Hậu Lý, Trần, Lê…Chuyển màng vận nước

    Quê hương ta lần lượt đổi thay
    Hồn Tổ Quốc luôn bay chuyển hoá
    Biển, Trời, Sóng, Nước phong ba
    Thuyền, Sông, thế sự chỉ là lờ trôi!...


    Thổ Địa giãi bày cho Hồn Lang hiểu…

    *Tên từ hư cấu


    Nguyễn Thành Sáng
     
  3. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Thành Viên Đã Xác Thực
    • 28/34

    Tham gia ngày:
    2/2/18
    Thảo luận:
    608
    Đã được thích:
    74
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Cần Thơ- Việt Nam
    Giới tính:
    Bisexual
    [​IMG]

    NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (39)


    Ngài quý ơi! Một đời ôm ấp
    Con tim nầy trải khắp hồn trăng
    Chỉ mong gặp lại một lần
    Quê hương Tộc Tổ muôn phần khắc sâu

    Nhưng thế sự bể dâu thay đổi
    Để hôm nay đau nhói tim tôi
    Trên trời một ánh sao rơi
    Nỗi niềm tan nát, mất rồi núi sông!...

    Nầy Ma hỡi! Tấc lòng vọng Tộc
    Động trong ta, giọt khóc thương ngươi
    Thôi sầu, bỏ lụy, tìm vui
    Vì dòng huyết mạch Xứ ngươi mãi còn

    Sông, suối, biển hòa chung dòng nước
    Trải ngàn phương, vươn vượt, tồn sinh
    Tộc ngươi chuyển hóa thân mình
    Nằm trong biển nước hữu tình còn đây

    Trăm mối chỉ kết dây Quốc Tổ
    Quyện hòa chung vượt khó, vươn xa
    Bách Việt một gốc Mẹ Cha
    Trăm con, bọc trứng sinh ra, kết thành!...

    Thần kính ơi! Trăng thanh toả ánh
    Soi đêm buồn, lóng lánh ngàn sương
    Hôm nay tôi đã tỏ tường
    Nỗi lòng đau khổ, vấn vương phai dần

    Giọt nước mắt một lần nhỏ lại
    Cho xa xưa thân ái hồn thiêng
    Trời nay còn đó mối giềng
    Thiên thu vạn kỷ đây miền mến yêu


    Kha! Kha! Kha! Thật nhiều sảng khoái
    Từ bây giờ tê dại phôi pha
    Đất nầy sống mãi tình xa
    Từ thời ngàn cổ chuyển ra kia mà

    Cám ơn ngài thương Ma đau khổ
    Trọn ân tình khơi tỏ nguồn cơn
    Từ nay vơi nỗi héo hon
    Chỉ còn một mối, tìm hồn Mẹ Cha!...


    Thổ Địa phân giải sự tình, hồn Lang
    Trút gánh ưu phiền vọng Tộc…


    Nguyễn Thành Sáng
     
  4. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Thành Viên Đã Xác Thực
    • 28/34

    Tham gia ngày:
    2/2/18
    Thảo luận:
    608
    Đã được thích:
    74
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Cần Thơ- Việt Nam
    Giới tính:
    Bisexual
    [​IMG]

    NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (40)


    Niềm vọng Tộc phôi dần theo dòng nghĩ
    Lang giã từ, cảm nghĩa vị Thổ Thần
    Đường mây mờ che chắn phủ hồn đi
    Chim lạc tổ, sầu bi nguồn thân phận

    Mẹ Cha ơi! Vầng trăng ngàn ôm ấp
    Biết tìm đâu để thấp sáng linh hồn
    Để tim con khỏi buồn, khơi từng chập
    Khoả đêm đen, sóng dập, gợn ngàn cơn

    Cho đêm hết héo hon bầu nguyệt lạnh
    Trăng mịt mờ rũ ánh, vạn sầu ai
    Mây dật dờ, say bay về cõi vắng
    Dãy lạnh lùng, phẳng lặng trải trời mây!...

    Từ đêm đó, đường dài qua vạn khúc
    Ma miệt mài từng phút thả đường ngay
    Khắp Ninh Bình, Sơn Tây, về Vĩnh Phúc
    Rồi Hải Dương đến lúc chuyển Hà Tây

    Qua Bắc Kạn lại quay về Hà Nội
    Ghé Hòa Bình rồi tới miệt Thái Nguyên…
    Chỉ hoài công, nỗi niềm trông vời vợi
    Bóng người thân! Chỉ tối với sầu riêng!...

    Hỡi gió mây! Nỗi niềm ta khắc khoải
    Cả khắp vùng, mệt mỏi mắt đờ trông
    Như bao phủ mênh mông bầu ngây dại
    Mảnh linh hồn buốt tái ngọn đông phong

    Biết nơi nào dòng sông xưa mát dịu
    Ta trở về để níu lại hồn trăng
    Cho cô đơn, bâng khuâng, thời nặng trĩu
    Theo mây ngàn vợi diệu xoá mờ tan!...


    Hồn Lang tìm bóng hồn người
    thân trong mệt mỏi, vô vọng…


    Nguyễn Thành Sáng
     
  5. Nguyễn Thành Sáng

    Nguyễn Thành Sáng Thành Viên Đã Xác Thực
    • 28/34

    Tham gia ngày:
    2/2/18
    Thảo luận:
    608
    Đã được thích:
    74
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Cần Thơ- Việt Nam
    Giới tính:
    Bisexual
    [​IMG]


    Không Còn Gặp Nữa
    Ánh Thiêng Liêng

    Đầu xuân lặng lẽ con ngồi đây
    Tưởng nhớ Mẹ Cha, nhớ chuỗi ngày
    Bóng cả, cây cao xòe trải mát
    Chở che, đùm bọc trẻ thơ ngây!

    Biết bao lo lắng, biết bao thương
    Dìu dắt con qua mỗi chặng đường
    Vững bước chân mềm, thôi té ngã
    Trên hàng đá sỏi quyện phong sương

    Những lúc con đau phải bỏ ăn
    Ánh mờ tụ lại giữa vầng trăng
    Cha buồn chẳng thiết nhìn công việc
    Còn Mẹ u hoài, đậm vết nhăn

    Học giỏi cuối năm được thưởng quà
    Vui mừng khôn xiết ở nơi Cha
    Khéo khoe lối xóm con tôi nó…
    Gió thổi du dương mát cả nhà!…

    Nhưng rồi bất chợt Cha “ra đi”
    Mất hẳn đời con một cái gì
    Điểm tựa linh hồn trong cuộc sống
    Yên lòng thanh thản khỏi lo chi

    Đăng đẳng thời gian Mẹ khổ đau
    Ngàn mây phủ xám lẻ loi sầu
    Canh khuya giá lạnh ôm vò võ
    Ngày nhánh liễu gầy quẳng gánh chao…

    Giờ đây Cha Mẹ đã quy Tiên
    Mãi đọng tim con khối nỗi niềm
    Da diết tận cùng chưa trọn hiếu
    Không còn gặp nữa ánh thiêng liêng!...

    16/2/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    “Mùng một Tết năm Mậu Tuất 2018
    Giây phút tưởng nhớ Cha Mẹ”
     
Xenforo Comunity/ iHax Community