TÌM KIẾM CHỦ ĐỀ

Chờ Đợi Lời Tạm Biệt Để Có Thể Dừng Lại

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi (◡‿◡✿) « ♌ » (✿◠‿◠), 27/8/24.

  1. (◡‿◡✿) « ♌ » (✿◠‿◠)

    (◡‿◡✿) « ♌ » (✿◠‿◠) Thành Viên Đã Xác Thực
    • 63/68

    Tham gia ngày:
    23/8/17
    Thảo luận:
    425
    Đã được thích:
    422
    Nghề nghiệp:
    Nhân Viên
    Nơi ở:
    Sài Gòn
    Web:
    Giới tính:
    Bot
    Có những mối quan hệ giống như cuốn sách đang đọc dở, không thể nào kết thúc. Mình cứ lật từng trang, từng trang, nhưng câu chuyện dường như mãi chẳng đến hồi kết. Chúng ta vẫn mơ hồ, vẫn lạc bước trong mê cung của cảm xúc, giữa những cái nắm tay vội vàng, những cái ôm chợt buông. Và rồi mình tự hỏi: Đến bao giờ mới nghe được lời tạm biệt để có thể dừng lại?

    Sự chờ đợi đôi khi như chiếc kim đồng hồ quay chậm, câm lặng nhưng đầy sức nặng. Mình không muốn chủ động rời đi, cũng chẳng đủ dũng khí để nói lời chia tay. Thế nhưng, lại mong một lời tạm biệt từ đối phương để có thể kết thúc cuộc hành trình dài lê thê này. Đó có thể là câu nói nhẹ nhàng, êm ái như một cái vuốt ve cuối cùng, hay chỉ đơn giản là một tin nhắn không hồi đáp. Chỉ cần một tín hiệu, để biết rằng đã đến lúc buông bỏ.

    Nhưng kỳ lạ thay, dù khắc khoải mong đợi lời tạm biệt, mình lại sợ nó đến. Sợ cảm giác mất mát, trống rỗng khi chấm dứt một điều gì đó đã trở thành thói quen. Bởi vì khi lời tạm biệt cất lên, mình sẽ phải đối diện với thực tại: rằng tất cả đã kết thúc. Những kỷ niệm, những mộng tưởng, và cả những lời hứa chưa trọn đều sẽ tan biến như làn khói. Mình sợ sự cô đơn lặng lẽ len lỏi, thế nên cứ chần chừ, cứ để mối quan hệ treo lơ lửng giữa không trung.

    Có những ngày, mình tự vờ như mọi thứ vẫn ổn, tiếp tục đóng vai một người vui vẻ bên cạnh người kia. Nhưng trong sâu thẳm, bản thân hiểu rõ rằng, mọi thứ đã đổi khác. Cảm giác chông chênh dần xâm chiếm, và mình chỉ còn biết chờ đợi, như một kẻ lữ khách ngồi bên hiên quán trọ, mong nghe thấy tiếng bước chân rời xa.

    Cuối cùng, có lẽ mình sẽ phải học cách đối diện với sự chia ly, không cần chờ đợi lời tạm biệt từ người khác nữa. Đôi khi, lời chia tay đẹp nhất là không cần phải nói ra, mà chỉ cần âm thầm quay bước, để giữ lại chút tôn nghiêm và những ký ức còn ngọt ngào.

    Dừng lại không phải vì mình hết yêu thương, mà vì đã đến lúc phải đi tiếp trên con đường riêng của mình. Thôi không chờ đợi, thôi không níu kéo. Khi lòng mình đủ an yên, có lẽ đó cũng là lúc câu chuyện dừng lại, một cách trọn vẹn và thanh thản.
     
Xenforo Comunity/ iHax Community