TÌM KIẾM CHỦ ĐỀ

Em Vẫn Tin Vào Tình Yêu, Nhưng Không Tin Nó Sẽ Đến Với Mình

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi (◡‿◡✿) « ♌ » (✿◠‿◠), 23/8/24.

  1. (◡‿◡✿) « ♌ » (✿◠‿◠)

    (◡‿◡✿) « ♌ » (✿◠‿◠) Thành Viên Đã Xác Thực
    • 63/68

    Tham gia ngày:
    23/8/17
    Thảo luận:
    425
    Đã được thích:
    422
    Nghề nghiệp:
    Nhân Viên
    Nơi ở:
    Sài Gòn
    Web:
    Giới tính:
    Bot
    Có những buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống, em lặng lẽ ngắm nhìn bầu trời đổi sắc, từng đợt mây trôi lững lờ. Một cảm giác cô đơn quen thuộc dâng lên trong lòng, như một người bạn cũ đã ở bên em từ rất lâu. Em biết, ở đâu đó, tình yêu vẫn tồn tại, vẫn ấm áp và dịu dàng như những tia nắng cuối ngày ấy. Nhưng em cũng biết rằng, tình yêu ấy không phải dành cho em.

    Em vẫn tin vào tình yêu – tin vào những ánh mắt đầy sự thấu hiểu, những cái nắm tay thật chặt, những lời hứa hẹn đầy ước mơ. Tình yêu đẹp đẽ, lung linh như một khung cảnh chỉ xuất hiện trong những thước phim mà em thường xem. Nó có thể biến mọi thứ bình thường trở nên phi thường, làm trái tim ai đó trở nên rộn ràng chỉ với một nụ cười. Em vẫn tin vào điều kỳ diệu ấy, vào sự kết nối kỳ lạ giữa hai con người xa lạ bỗng chốc trở nên gắn bó, dù có thể là ngắn ngủi hay bền lâu.

    Nhưng tin là một chuyện, còn cảm thấy nó sẽ đến với mình lại là chuyện khác. Em không dám mơ về một tình yêu đến và ôm em trong vòng tay, không dám tin vào điều kỳ diệu ấy sẽ dành riêng cho em. Có lẽ là vì em chưa từng thấy mình xứng đáng, hoặc đơn giản là em quá mệt mỏi khi phải chờ đợi điều gì đó mà bản thân không biết liệu có thật sự tồn tại.

    Đôi khi, em tự hỏi liệu có phải lỗi do mình không đủ tốt, không đủ đặc biệt, hay không đủ "đẹp" như người khác để có thể thu hút tình yêu. Nhưng rồi em nhận ra, không phải ai cũng có được hạnh phúc qua những lối đi giống nhau. Có người tìm được tình yêu nhanh chóng, dễ dàng như một món quà từ cuộc sống. Có người lại phải đi qua rất nhiều đau thương, mất mát mới có thể tìm thấy một người để yêu thương thật lòng. Còn em, em chọn tin vào tình yêu như một tín ngưỡng, nhưng không dám tin rằng con đường của mình sẽ gặp được người ấy.

    Có thể là em quá nhạy cảm, hay do những lần tổn thương đã khiến em dần khép kín. Nhưng em không thấy mình đơn độc trong suy nghĩ này, vì có lẽ ngoài kia cũng có những người giống em – những trái tim vẫn thổn thức khi nghĩ về tình yêu, nhưng lại không đủ can đảm để tin rằng nó sẽ đến và ở lại mãi mãi.

    Dù vậy, em không buồn. Bởi vì em hiểu rằng, yêu bản thân mình cũng là một cách để yêu thương. Thay vì chờ đợi tình yêu từ một ai đó, em tự nhủ hãy dành tình yêu ấy cho chính mình, cho cuộc sống, cho những điều nhỏ bé xung quanh. Và nếu tình yêu đến, em sẽ mỉm cười đón nhận. Còn nếu không, ít nhất em vẫn sống với niềm tin rằng tình yêu là có thật – ngay cả khi nó không phải dành cho em.

    Tình yêu là điều đẹp đẽ, nhưng không phải ai cũng cần phải có nó mới cảm thấy trọn vẹn. Em vẫn tin vào tình yêu, nhưng cũng học cách chấp nhận sự cô đơn như một phần tất yếu của cuộc sống. Vì đôi khi, cô đơn cũng là một dạng của bình yên.
     
Xenforo Comunity/ iHax Community