Anh à… Nếu có một đêm nào đó cậu ấy quay sang hỏi, “Trước em… anh đã từng yêu ai chưa?” Anh có thể khẽ gật đầu, đừng nói thêm gì cả, Chỉ cần bảo rằng… có một người đã từng thương anh bằng cả những điều cậu ấy chưa từng biết. Nhờ anh nhắn với người ấy, Rằng tình yêu hai người đang sống hôm nay Không phải là phép màu của số phận, Cũng chẳng phải trái ngọt từ một cuộc tình đẹp đẽ, Mà chỉ là kết quả của một cuộc rút lui… đầy tuyệt vọng… Từ một trái tim đã chai sạn vì đợi chờ. Anh có thể kể cho cậu ấy nghe, Về một người từng nằm co ro một mình trong những đêm dài lạnh ngắt, Chỉ để chờ một tin nhắn “em ngủ chưa?” mà không bao giờ đến. Một người từng học cách im lặng khi thấy anh online… nhưng chẳng còn nhắn gì. Và cuối cùng… một người đã tự xóa tên mình ra khỏi cuộc đời anh, Chỉ để anh có chỗ cho người mới bước vào. Hãy nói với người ấy… Em không cao thượng đâu, không vĩ đại gì cả, Em chỉ quá mỏi mệt để cố gắng giữ một người không còn muốn thuộc về mình. Không đủ ngốc nghếch để đứng mãi nơi cũ, Chờ ai đó quay về từ một con đường đã thẳng lưng bước đi. Cậu ấy có thể đang ôm anh ngủ mỗi tối, Nằm trên bờ vai em từng mơ là chốn trở về. Cậu ấy có thể đang vui vẻ nói về tương lai, Nơi mà em – dù cố gắng thế nào – cũng không thể nào có mặt. Nhưng xin đừng để cậu ấy nghĩ rằng em thất bại, Bởi người buông tay trước… không phải lúc nào cũng là người hết yêu. Hãy nói với người ấy… Em đã từng là người thở gấp vì nhớ, Người bật khóc giữa phố đông vì một kỷ niệm nhỏ xíu, Người nén từng câu hỏi vào lòng vì sợ làm phiền, Người từng nghĩ, chỉ cần mình thương đủ… thì người kia sẽ quay đầu. Em đã từng như thế… Từng đặt anh lên trên cả chính mình, Từng nhẫn nhịn, từng im lặng, từng chịu đựng… Và rồi cũng chính em… Là người cuối cùng ngồi dậy sau tất cả, Nhặt lại từng mảnh tim mình, rồi rời đi không đòi hỏi lấy một lời chia tay tử tế. Anh à… Nếu cậu ấy từng hỏi: “Vì sao người ấy không ở lại?” Anh hãy mỉm cười, và nói… Vì người ấy biết, có những tình yêu dù đau đến mấy Cũng không thể cưỡng cầu thêm lần nào nữa. Nhắn với người ấy… Em không muốn quay về. Không phải vì hết yêu, mà vì biết rõ: Chẳng còn lý do nào để mình được ở lại. Chỉ vậy thôi… Một người Thụ đã từng rất yêu anh, Giờ chỉ xin được yên lặng bước về phía sau, Nơi không còn anh… không còn ai gọi tên em nữa.